Đã bao nhiêu lần với những khoảng lặng mà tự hỏi...[..]...là bao nhiêu lần tự trả lời cho những câu hỏi mà chíh mìh đặt ra...Và cũg đã bao lần vỡ khóc vỡ cười...trước nhữg câu hỏi mà chíh mìh cũg ko biết trả lời từ đâu...chỉ thấy nghèn nghẹn ko thốt thành lời.
Đã bao lần tự nhũ không đc khóc...cố ko để nước mắt tràn khỏi khóe mi...nhưng rùi ko bík đâu ra nhìu nước mắt zậy hok bík!!
Như kon điên ngồi trong góc khuất...tự biên tự diễn mìh ên...nhìn bản mặt khóc đê tiện mà khóc wày...
Đã bao lần tự nhũ mìh fải đứng dậy sao nhữg vấp ngã...fải cố đứng lên mà đi bằg đôi chân của mìh, fải chứg mih cho họ thấy con đườg nó chọn là đúg...dù đã bao lần vỡ òa trog tyệt vọg...với chíh mìh trog góc khuất ko lối thóat đó...nhưg rùi cũg zậy!Như con chuột lùi lũi trog nhữg sóa xĩn của đườg đời... ko bík đi đâu về đâu, cứ mỗi đêm về là như kon hoag, kon thêu thân chẳg khác...cái mà nó cố nhủ là tự do đó. Và rùi, đâu lại vào đó mỗi lúc tyệt vọg chỉ bík đâm đầu vào góc đó mà ngồi mặt đời...Chỉ ta với ta, aj chia sẽ đc gì, giờ cũg chẳng còn wan trọg...
Nó ko mún làm con người đó... đã bao lần zần vặt với chíh mìh..thấy ghét mìh lắm!
Cuộc sống sao fức tạp zậy...Hay ta chỉ là hạt bụi nhỏ nhoi so với sự mênh mông của vũ trụ nhỉ? Đến nỗi khôg đủ sức chốg cự...chỉ 1 cơn gió nhẹ...đã làm bụi bay mị mị tới tận nơi nào chẳg rõ...Và fải bắt đầu lại thui từ nơi chẳg bík gọi là gì đó!!Vâng, bình thường mà...chỉ thấy nhói nhói trog tim xíu àh!
Và rùi...làm gì có trái tim mà bík đau...vẫn như thường lệ sóng biển vùi đập chưa đủ sức khô mìh vùg zậy ngao du cùg gió...biển kja lại ập vào cát...
Sao nước biển có zị mặn thế nhỉ...sao như mùi vị của nc mắt thế nhỉ?Mặn chát đến đơ cả đầu lưỡi...ko thể nếm nỗi vị ngọt nào khác của ánh sương mai...Cát chìm nghiễm trog đêm mịt mờ chỉ vội nghe đc tiếng vi vu của gió biển và tiếng rì rào ập vào bờ của sóng biển.
Cho em chút bình yên...
chỉ mog zậy thôi!
!hỡi gió kia ơi...đứa con của ngao du...
chúa tể của thiên thu...
xin đừg trỗi dậy dù trog giây fút, đôi lúc lại thèm làm thứ gì đó vô tri...
thời gian trôi........
tưởng chừng..........
mưa...............
lại mưa............
trở về cảm giác hiện thực.......
té đau thật..........
lạ
nh lllắm...........
vụt trôi...........
wa đi như giấc mơ...........
đẹp..........
thật đẹp.........
sự thật là mình đã khác trước nhiều lắm...
"Sao dạo này mày hư thế hã!"...sỢ lắm nhữg lời trách mấn...sỢ bắt gặp ánh mắt ngừi khác nhìn thẳng vào mìh...
[CẦN]«----------------...1 ngày [bình yên]
...1 giờ [bình thản]
...1 phút [lặng im]
...1 giây [vô cảm
1 jọt ...
ùi jọt thứ 2 ...
týp tụk jọt thứ 3 ... thứ 4 ...
ùi lại nhìu nhìu nhữg jọt nướk mắt lại rơy ...
làm mắt em đõ ...
Em sợ lớm , sợ kái cũm ják đó
kái củm ják ...
đau buốt tym ... nướk mắt rơy ... 2 tay buôg xuôj ...mà fải cố gòng mìh gượg dậy
...
zà như 1 kon rốy ...♥
....................
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Cảm ơn mọi người đã ghé thăm nhà Trần Vy... ^^