Dạo này tâm trạng của mình nó sao sao khó tả? Thấy cảm xúc chênh vênh vô cùng...
Mấy ngày nay ở nhà Út Thảo chơi miết từ khi bà mất tới giờ.. học là ở bên đó chơi với bé và cô... mấy ngày nay bệnh quá trời khó chịu trong người... cảm thấy mệt mỏi và chán nản vô cùng với cái việt học linh tinh của trường, cuối cùng thì cũng thi xong môn Mác lê nin mong rằng qua được môn đó vì môn đó tới 5 chỉ lận cơ... Mong rằng sẽ qua môn đó huhu
Lần đầu tiên trên đời được ăn cơm do cô nấu hehe ngon ơi là ngon vậy á... Thấy mẹ cô mất mà mình buồn vô cùng, thấy cô khóc mình rất cảm thông và buồn rất nhiều vì lo lắng cho cô lo cho cô không có sức khỏe để bước tiếp... Mong rằng đức luôn gia hộ cho cô luôn đc bình an và có thêm nghị lực để bước tiếp trong cs này...
Hồi hôm thứ 7 đi học về qua nhà út chơi luôn có cả gia đình út v...v ở đó nữa, tuy ở đó ngôi nhà nhỏ nhỏ nhưng rất vui, mình thích lắm nhưng ở đó hoài ngại quá... hiiiii hôm bữa bị bà chủ nhà bên út nói hết lần nên giờ qua chơi rồi về không ngủ lại đó nữa? Dạo này cảm nhận đc bên gia đình út thương iu mình rất nhiều, cho mình ăn cho mình thoải mái như một ng thân ruột thịt coi nhu là ng nhà rồi, cô dạo này cũng thương mình nhiều lắm nhìn mà thấy vuiii...
Thankss cả nhà Út thanks cả Cô... Iu mọi ng rất nhiều nha
“Ở tuổi hai mươi, người ta chẳng có gì, ngoài một đôi chân rất khỏe mạnh và một trái tim ít sợ điều gì chưa đến. Đó là những ngày tháng tốt nhất để đi và học về thế giới.” :)