21/10/14

Hãy đi theo chính lời nói và hành động của mình...

Điều quan trọng không phải là mọi người sẽ nghĩ như thế nào về quyết định, hành động của bạn, mà quan trọng là bạn biết mình làm vậy là đúng hay sai và bạn sẵn sàng chịu trách nhiệm với nó. Bạn hãy sống cuộc đời của chính bạn, chứ không phải sống nhờ vào miệng lưỡi thế gian.

Linh tinh... Ngày mưa... :)

Nếu chưa ai yêu bạn, không có nghĩa là bạn không có quyền yêu chính bản thân mình! Và dành cho bản thân mình điều ngọt ngào nhất trên đời! Độc thân, còn cô đơn, không có nghĩa là không có quyền được sung sướng, ngọt ngào, lãng mạn. Chờ người khác yêu chi bằng hãy yêu lấy chính bản thân mình trước đã!

17/10/14

Sài Gòn....

Haizzz... Chào Sài Gòn... Nhiều lúc sài gòn làm cho mình cái cảm giác lăng lăng khó tả... Sài gòn nhiều nắng và cũng đầy ấp những cơn mưa rào... Làm cho con người ta hối hả đủ thứ... Sài Gòn bắt chợt... Sài Gòn làm cho mình nhớ nhà nhiều hơn hết... Mình thích cái nắng Sài Gòn dịu dịu và hanh khô... Làm cho con người ta tất bật với những bon chen của cuộc sống... Mưa Sài Gòn không giống quê... Nó bắt chợt lắm... Nó làm cho con người ta hối hả... Mổi lần mưa xuống mình muốn tìm về nơi có những mái che... Nơi đó có gia đình đầy ấp yêu thương... Nơi có ba và mẹ luôn dang rộng vòng tay để đón mình về nhà... Sài Gòn lạnh lẻo cô đơn và nhiều nước mắt hơn mình nghỉ...????

7/10/14

Yêu Người Yêu Người Ta...

Mình hết duyên với nhau... Thì mình rời xa nhau anh nhé... Như anh có người mới rồi thì phải haizz...
Đúng là buồn cười thật... Đọc sách hợp với tâm trạng ai dè... Mình cũng mất ng mình yêu thương giống như lời văn của sách viết... Yêu Người Yêu Người Ta...

Linh tinh... Ngày mưa...

Haiz.... Hôm nay một ngày của mình...Một ngày ở nhà làm đầu bếp... Với đọc sách... Lâu lâu đi học xa về... Ba mẹ mua đồ ăn cho mình ăn quá trời haha... Lâu lâu mới được cảm giác như thế này... Nói thật về rồi thì chẳng muốn đi nữa tí nào... hix hix...

6/10/14

:)

Bất giác bạn nghĩ rằng người bạn đang đắm say yêu không yêu bạn... có lẽ bạn đã đúng... Vì nếu người ấy thật sự yêu bạn, họ đã không để bạn có ý nghĩ ấy dù chỉ là thoáng qua...

Trích từ sách...

Tình yêu là một ngọn lửa...
Nhưng nó sẽ sưởi ấm trái tim bạn... Hay thiêu rụi cõi lòng dữ dội, chúng ta không thể nào biết được...

Trích từ sách của Gia Đoàn...

:(

Tình cảm là thứ gì đó... hời hợt đến đau lòng...

Gia đình... ^^

Cho con biết đi đến cùng đường vẫn có một cánh cửa mở ra, vẫn có người sẵn sàng cho con quay về gục đầu lên vai mà khóc, có một bàn tay vuốt nhẹ nhàng lên tóc, khẽ cười mà nước mắt chan chứa những niềm thương…

Là bậc tam cấp của những cú ngã đầu tiên, khi bắt đầu từng bước đi chập chững…
 
Là bức tường loang lổ những nét vẽ chì nguệch ngoạc không rõ là công chúa hay lọ lem…
 
Là chú mèo con thường vươn mình đón nắng mai trên bậu cửa sổ, rồi uể oải nằm dài phơi nắng đến tận trưa…
 
Là những buổi ngồi đếm mưa rơi qua thanh cửa gỗ, ôm ấp những mộng ước rồi khao khát những giấc mơ…
 
Gia đình của con…
 
Là tiếng ba trầm ấm khuyên răn…
 
Là giọng mẹ dịu hiền à ơi những trưa hè nóng bức…
 
Là tiếng bi bô của đứa em đang thời tập nói…
 
Là dáng ông bà tóc bạc như phơi sương…
 
Gia đình của con…
 
Là những bữa cơm đủ đông những giọng cười, tiếng nói…
 
Là tiếng bát đũa leng keng, là hơi bếp ấm…
 
Là chiếc ti vi quây quần mỗi tối…
 
Là ánh trăng vàng, rơi khẽ ngoài hiên…
 
Gia đình của con…
 
Là niềm háo hức của những chuyến tàu xa…
 
Là điểm dừng chân của đứa con rời nhà sang một thành phố khác…
 
Là mong ngóng của cha, là trở trăn của mẹ…
 
Là nơi bắt đầu một hành trình mới, và là bến đỗ của những chuyến đi…
 
 
Gia đình của con…
 
Là tiếng đòn roi khi con mắc lỗi…
 
Là nước mắt lã chã để xin được bỏ qua…
 
Là những bữa bỏ cơm, chiếc lồng bàn nguội lạnh…
 
Là mắt mẹ buồn, là điếu thuốc của ba…
 
Gia đình của con…
 
Là những cuối tuần qua yên ả trong thảnh thơi…
 
Là cuốn sách đầu giường đọc dở…
 
Là ngăn kéo với những phong thư mang theo tình yêu của một thời con gái…
 
Là chiếc gương soi, là chiếc kẹp tóc, là chiếc váy đầu đời mẹ may…
 
Gia đình của con…
 
 
Cho con biết đi đến cùng đường vẫn có một cánh cửa mở ra, vẫn có người sẵn sàng cho con quay về gục đầu lên vai mà khóc, có một bàn tay vuốt nhẹ nhàng lên tóc, khẽ cười mà nước mắt chan chứa những niềm thương… 
 
Những đêm về khuya tối vẫn có người chờ đợi để ăn cùng một bữa cơm; những cơn sốt, trận ho luôn có người nhẹ trao vài viên thuốc; những chiếc dù bung ra trước khi mái đầu mình chạm nắng; mảnh áo mưa che vội trước cả những hạt mưa. ..
 
Gia đình của con…
 
Là quãng đường đời con biết lớn, biết khôn…
 
Là viên gạch lát nứt đôi đến giờ vẫn còn sẹo…
 
Là nước mắt, niềm vui của một nửa cuộc đời đã theo con ở đó…
 
Là tất cả những gì con có, là tất cả những gì con thương…
 
 

Thích một ai đó thật tuyệt...

Bạn thức dậy mỗi sáng và nghĩ tới người đó trước khi rời khỏi chiếc giường ấm áp. Bạn nhớ nụ cười ấy mỗi khi bạn nhìn vào gương, mặc dù mới gặp người ta ngày hôm qua.

Đó không phải là tình yêu…
Đó không phải là cảm giác muốn được gắn bó với nhau trọn đời như những người yêu nhau hay nói…
Đó cũng không phải là tình cảm bị cấm đoán bởi người lớn vì lo ảnh hưởng tới việc học tập và tương lai..
Đơn giản đó là cảm giác thích một ai đó…
Khi thích một ai đó…
Bạn thức dậy mỗi sáng và nghĩ tới người đó trước khi rời khỏi chiếc giường ấm áp. Bạn nhớ nụ cười ấy mỗi khi bạn nhìn vào gương, mặc dù mới gặp người ta ngày hôm qua.
Khi thích một ai đó…
Ánh mắt bạn kiếm tìm người ta khi bạn vừa đi tới cổng trường, khi bạn bước vào lớp và cả vào giờ nghỉ giữa hai tiết học. 
Ước gì hành lang giữa hai lớp học không dài tới vậy, để bạn có thể thấy bóng dáng ai đó ngay cả khi giờ ra chơi chỉ có năm phút.
Mỗi khi chuông reo, bạn sẽ nhìn ra cửa lớp, vì ánh mắt bạn đang kiếm tìm người ta mà…
Khi thích một ai đó…
Những câu hỏi được đặt ra trong đầu bạn:
Nhà người ta ở đâu? 
Học lớp nào?
Học thêm ở đâu?
Người ta đi cùng ai?...
Mấy giờ người ta tan học?
Mình có nên bắt chuyện không?
…..
Khi thích một ai đó…
Bạn thích gặp được người ta trong giờ ngoại khóa đầu tuần thay vì hẹn gặp ở một quán trà sữa hay một không gian quá riêng tư. Vì khi đó, bạn được giấu cảm xúc của mình và được sống trong không gian riêng mà không bị ai phát hiện, và vỏ bọc chính là những người bạn xung quanh.
Bạn muốn được gặp người ta, nhưng gặp rồi thì bạn không dám nhìn vào mắt người ấy, vì bạn sợ tình cảm của mình bị phát hiện.
Khi thích một ai đó…
Bạn thấy háo hức mỗi sáng tới trường…
Thấy chút lo lắng khi người ta nghỉ một buổi học…
Đỏ mặt khi nghe thấy cái tên quen thuộc…
Và khi thích một ai đó...
Bạn có một bí mật của riêng bạn, một thế giới đầy màu sắc và cảm xúc, non nớt và mới mẻ…
Bí mật mà có lẽ không ai có quyền đòi chia sẻ…
Bí mật nằm trong trái tim bạn, và bạn có quyền được lưu giữ nó mãi mãi…
Bí mật đó là... Bạn đang thích một ai đó và điều đó thật tuyệt!

Ta sinh ra đề làm gì?...

Đôi khi chúng ta tự hỏi, vì sao mình lại có mặt trên cõi đời này: không xấu – không đẹp, không tài giỏi xuất chúng và cũng chẳng có gì nổi bt. Tóm lại là mặt trời vẫn sáng, trái đất vẫn quay nếu thiếu mình, phải vậy không ?
Thế thì bạn nhầm rồi! Tôi nghĩ mỗi người sinh ra trên đời đều vì một ý nghĩa rất đặc biệt mà không ai có thể thay thế được – bạn và tôi cũng vậy!Người mẹ tồn tại vì đứa con của mình, bác sĩ tồn tại vì những bệnh nhân, nhà khoa học tồn tại vì những người cần đến phát minh của họ. Và những người bình thường vô danh nhất cũng tồn tại vì những ai yêu thương họ. 
Hãy nhớ đến ba mẹ mình – bạn sinh ra để nhận và đáp lại tình yêu thương từ ba mẹ! 
Hãy nhớ đến một người lạ nhận được nụ cười của bạn sáng nay – bạn sinh ra để phân phát hạnh phúc . 
Hãy nhớ đến cô bạn thân nhất – bạn sinh ra để lắng nghe những bí mật và làm đôi vai an ủi mỗi khi cô ấy khóc 
Hãy nhớ đến cậu bạn “đặc biệt” của mình – cậu ấy sẽ chứng minh cho câu: “Với thế giới bạn chỉ là một người. Nhưng với một người bạn là cả thế giới!”. 
Thế đấy, đừng cố làm nổi bật những gì không thuộc về bạn, đừng ngồi một mình trong phòng rồi tự hỏi: “Mình có quan trọng không ? Mình sinh ra để làm gì 
?”.
Nếu muốn tìm giá trị thật sự của mình, bạn sẽ thấy nó trong trái tim những người bạn yêu thương nhất…


†.:::.(¯•.♥ CHO TRÁI TIM Ở LẠI ♥.•´¯).:::†

   ‘'Không ai nói cuộc sống thật dễ dàng mà chỉ có thể hứa hẹn một cuộc sống xứng đáng’'
Nó không còn nhớ rõ đã đọc được câu nói ấy ở đâu, nhưng câu đó cứ ám ảnh Nó từ ngày đó đến tận bây giờ. Để rồi mỗi lần, những người Anh Chị, người Bạn, người Em hỏi Nó rằng Nó lấy đâu ra nghị lực để đi qua những khó khăn của 17 năm cuộc đời một cách bình thường như thể Nó chưa hề biết đến nỗi đau là gì. Những lúc như vậy, Nó cười và nói với họ rằng Nó tin và yêu cuộc sống, yêu cả nỗi đau trong cuộc đời nên có lẽ Nó luôn thấy ngày mai. Mà đúng là như thế thật, đâu ai nói cuộc sống dễ dàng, nhưng chẳng phải trong chúng ta, ai cũng muốn sống một cuộc sống xứng đáng đó hay sao?
             Nó có rất nhiều Bạn, có nhiều người nói với Nó rằng họ đang rất bế tắc và không tài nào tìm được lối thoát trong cuộc sống, họ tâm sự với Nó và họ muốn có thể cho họ vài lời khuyên. Khuyên ư? Nó biết khuyên gì đây khi chính bản thân Nó đôi lúc cũng xoay trong cái vòng luẩn quẩn, hơn nữa cũng chưa thực sự trưởng thành chỉ là một con nhóc mới lớn. Tuy vậy những lúc buồn đau, Nó thường tập cho mình cách học yêu cuộc sống.
             Và "Học cách yêu cuộc sống", đó cũng là lời chia sẻ duy nhất Nó dành cho những người bạn ấy, bởi Nó cho rằng chỉ khi nào ta yêu cuộc sống, ta mới nhận ra những gam màu đẹp ẩn chứa đằng sau những đám mây đen từng che phủ cuộc sống của ta. Một ví dụ rất đơn giản và dễ hiểu, đó là nhiều người trong những khoảnh khắc cô đơn, lang thang đi tìm chân lý của cuộc sống, bỗng chợt nhận ra những bông hoa dại phía bên đường thật đẹp mà thường ngày họ không để ý. Thật ra những bông hoa ấy từ trước đến nay vẫn đẹp thôi, nhưng tại con người ta không biết cảm nhận cái đẹp và yêu nó, nên chẳng thèm đoái hoài. Cuộc sống cũng thế, khi ta yêu cuộc sống, ta sẽ thấy rằng cuộc sống cũng rất yêu ta.
                   
              Trước đây có một thời gian ngắn Nó không hề yêu cuộc sống vì một cô bạn thân của Nó bị phải bắt đi lấy chồng, phá tan cuộc đời và cô ấy đã không vượt qua chính bản thân mình để sống nên đã…chọn cách ra đi vào một chiều Đông lạnh buốt
…Thực sự thời gian đó lúc nào Nó cũng thấy mình ngập tràn trong những nỗi buồn, nỗi nhớ, Nó ghét người đã làm hại bạn của Nó, Nó ghét luôn cuộc sống này và khi một mình những giọt nước mắt không dưng cũng chảy. Nhưng đến một ngày Nó nhận ra rằng mình cần phải thay đổi, không được buồn mãi thế. Nó thấy trân trọng và biết yêu cuộc sống của mình hơn, lấy lại được niềm lạc quan, niềm tin yêu vốn có và sự mạnh mẽ như ngày nào. Qua những cuộc gặp gỡ hay chuyến đi, Nó gặp được người tốt và cũng nhìn thấy không ít kẻ xấu. Mỗi một người đều dạy cho Nó một bài học nào đó trong cuộc đời, có khi là bài học về nỗi đau, có khi về hạnh phúc. Người tốt dạy Nó những điều hay, còn người xấu thì dạy Nó gián tiếp rằng, Nó nên trân trọng cuộc sống của mình, làm chủ bản thân mình để không bao giờ phải xoáy mình vào dòng chảy đó của họ.
             Ai trong chúng ta cũng đều phải trải qua thử thách nếu muốn trưởng thành. Thử thách có khi là trong công việc, Tình Yêu hay bất kì một điều gì khác. Hồi còn nhỏ, Mẹ nói với Nó rằng: "Thương trường là chiến trường!", khi đó Nó còn quá nhỏ để có thể hiểu được cái ẩn ý sâu xa đằng sau câu nói ấy, nhưng tới bây giờ, Nó nghiệm ra điều đó là thật. Cuộc sống cũng là một trường tranh đấu, có khi người này dẫm lên người kia để sống. Đôi khi Nó không hiểu tại sao người ta phải như thế mới sống được, có lẽ nếu hỏi những người nhiều trải nghiệm câu này, họ sẽ cười mà rằng: "Sống thực tế lên, cuộc sống không phải là những áng mây màu hồng đâu. Trưởng thành nhanh đi, rồi Pé cũng sẽ như thế thôi!", Nó biết và thấy điều đó nhiều nhưng Nó vẫn tin ở một khía cạnh khác có bao người vẫn sống rất đẹp.
              Nó không tin người ta phải chà đạp lên nhau, phải ghen tị với người này, người kia thì mới sống được. Nó tin mọi người vẫn có thể sống tốt bằng những gì họ đã có, đang có trong tầm tay và họ có thể sống rất tốt nữa là khác. Ít nhất thì họ cũng không phải gánh vào mình những điều mệt mỏi, những toan tính thiệt hơn, những mưu này kế nọ.
   

              Không ai nói cuộc sống thật dễ dàng và Nó biết mỗi người cũng mang trong lòng những khắc khoải riêng, nỗi niềm riêng. Ai cũng nghĩ nỗi đau của họ là lớn nhất, nhưng tại sao không học cách yêu cuộc sống, bằng cách học yêu những niềm tin, trân trọng những giá trị tình cảm mà mọi người dành cho mình.
             Có rất nhiều hạnh phúc được góp nhặt giữa đời thường. Hãy dừng lại một chút và nhìn xung quanh, Nó tin là Bạn cũng sẽ nhận thấy điều đó. Người ta có đủ lý do để ghét bỏ cái cuộc sống này thì họ cũng sẽ có đủ lý do để yêu nó được.
            Yêu cuộc sống trong Nó đơn giản lắm, không bằng cách này thì cũng bằng cách khác. Nó yêu cuộc sống vì cuộc sống cho Nó sự tồn tại. Tồn tại để thấy mình đang hạnh phúc. Nó yêu cuộc sống vì cuộc sống cho Nó những niềm vui! Nó yêu cuộc sống vì cuộc sống dạy Nó cách trao yêu thương cho tất cả mọi người...

Và nó yêu cả cô của nó dạy nó nên người đến hôm nay!

Những điều không nên làm trong cuộc sống

 cuộc sống không phải là một cuộc chạy đua, nó là một hành trình mà bạn có thể tận hưởng từng bước một.

Đừng đánh thấp giá trị của mình bằng cách so sánh mình với người khác.
 
Bởi vì mọi người đều khác nhau, đều có một đặc tính cá biệt.
 
Đừng đặt mục tiêu của mình dựa vào những gì mà người khác cho là quan trọng.
 
Chỉ có bạn mới biết được những gì tốt nhất cho chính mình.
 
Đừng cho đi những gì thân thiết và gần gũi nhất.
 
Hãy giữ mãi chúng như một phần cuộc sống của bạn.
 
Vì không có chúng thì cuộc đời bạn sẽ vô nghĩa.
 
Đừng để cuộc sống vuột khỏi tầm tay bằng cách sống trong quá khứ hoặc cho tương lai,
 
Mà bạn hãy sống thật tốt cho từng ngày.
 
Đừng thất vọng khi bạn vẫn còn có gì đó để cống hiến.
 
Không có gì thật sự chấm dứt cho đến khi bạn dừng lại không muốn cố gắng nữa.
 
Đừng sợ hãi khi nhận thức rằng mình là người không hoàn mỹ.
 
Vì khi nhận thức được điều này thì bạn đang trở thành một người hoàn mỹ rồi đó.
 
Đừng sợ khi đối diện với hiểm nguy.
 
Hãy kiên trì vượt qua thì bạn mới học được bài học can đảm.
 
Đừng xua đuổi tình yêu ra khỏi cuộc đời của bạn bằng cách nói rằng nó khó mà tìm được.
 
Cách nhanh nhất để tìm được tình yêu là cho tình yêu, nhưng khi được tình yêu thì bạn đừng nên nắm giữ nó quá chặt vì như vậy thì bạn sẽ bị mất nó rất mau.
 
 
Đừng bỏ quên ước mơ của bạn.
 
Nếu không có mơ ước thì sẽ không có hy vọng; nếu không có hy vọng thì sẽ không có mục đích.
 
Cuộc sống mà thiếu mục đích cũng như chim gãy cánh không muốn bay cao.
 
Đừng đi qua đời sống quá nhanh vì bạn không những chỉ quên đi nơi bạn đã đến mà còn quên cả hướng đi của chính mình.
 
Cuộc sống không phải là một cuộc chạy đua, nó là một hành trình mà bạn có thể tận hưởng từng bước một.

Tin, yêu và sống!...

Thôi thì cứ tin đi... Tin rằng sau thất bại là thành công, sau bóng tối là ánh sáng, tin thành công rực rỡ sẽ đến với những người biết trân trọng ước mơ.

Tin rằng bạn bè luôn ở bên ta mỗi lúc ta cần, có những người thậm chí còn chung 1 nhịp đập với ta, chẳng cần nói chi nhiều, tin rằng ai cũng có 1 nỗi niềm riêng nên đừng giận họ quá lâu.
 
Tin rằng trên cuộc đời này có một thứ gọi là công bằng, song nó phải do chính những con người đủ bản lĩnh và đủ sáng suốt tạo ra. Ngồi yên mà đợi thì không có công bằng đâu.
 
Tin rằng có những thứ gọi là duyên phận, gắn kết con người ta lại không thể tách rời. Thật lạ.
 
Tin rằng tình cảm nếu đủ chân thành và bền bỉ thì sẽ vĩnh cửu.
 
Tin rằng sóng gió bão bùng không thể vùi dập nổi ý chí, nhất là khi ý chí ấy được kết lại từ những người cùng chí hướng và ước mơ. Ta hiểu sức mạnh của những cái nắm tay, những cái ôm thật chặt.
 
Tin rằng trong cuộc đời mỗi con người, sẽ chẳng ai đơn độc cả. Hãy cứ nghĩ vẫn có những người âm thầm dõi theo ta.
 
Tin rằng cả giọt nước mắt và nụ cười đều đáng trân trọng.
 
 
Tin rằng mỗi con người đều có những khả năng tiềm ẩn chưa khám phá hết. Không ai là vô dụng trên cuộc đời này nếu trái tim còn đập sự nhiệt huyết. Chỉ khi nào để cho dòng đời tự xô ta đi, khi ấy ta mới trở nên vô dụng.
 
Tin rằng chẳng có ai hoàn hảo, cũng không ai mãi thành công hay mãi thất bại. Là chính mình và hết sức mình, sẽ có người công nhận bạn, dù số lượng ấy là bao nhiêu.
 
Tin rằng tự tin là liều thuốc hữu hiệu để đối mặt với khó khăn.
 
Tin rằng trong cuộc sống có những điều kỳ diệu.
 
Và tin rằng, bạn bè luôn bên ta.
 
Những điều mà tôi luôn tâm niệm, luôn cố gắng làm theo. Khi nào mệt mỏi, ức chế, buồn bã, tôi sẽ nghĩ đến những điều này. Ngẫm nghĩ để thấy mình có đủ điều kiện để tỏa sáng, vậy nên không được phép từ bỏ! Tôi cho phép tôi có lúc ngã gục, nhưng phải đứng lên chứ không triền miên trong nỗi tuyệt vọng.
 
Mong rằng bạn cũng sẽ nghĩ như vậy, cũng sẽ có niềm tin vào cuộc sống. Cuộc sống chẳng bao giờ khép cửa. Sau một chuyến bay dài, ta hạ cánh và mỉm cười.

Hóa ra cuộc sống thật đơn giản...

Hóa ra sống vui vẻ thật đơn giản, có thiếu thốn chút ít đi nữa thì vẫn không sao!

1. Có một người vào thi để xin việc làm trong một công ty nọ, khi đi dọc hành lang đến phòng thi, anh thấy có mấy tờ giấy vụn dưới đất, liền cúi xuống nhặt lấy và bỏ vào thùng rác. Người phụ trách thi vấn đáp vô tình trông thấy từ xa, đã quyết định nhận anh ta vào làm việc cho công ty. Hóa ra để được trọng dụng thật là đơn giản, chỉ cần tập những thói quen tốt.
 
2. Có một cậu bé vào tập việc trong một tiệm sửa xe đạp, có người khách đem đến một chiếc xe đạp hư, cậu bé không những sửa lại cho thật tốt, mà còn lau chùi cho chiếc xe cho sạch đẹp. Những người đang học việc khác cười nhạo cậu bé đã dại dột, đã chẳng được thêm chút tiền công nào lại còn tốn sức. Hai ngày sau, người khách trở lại, thấy chiếc xe đạp vừa tốt vừa đẹp như mới mua, cậu bé liền được người khách nhận đưa về hãng của ông ta để làm việc với mức lương cao. Hóa ra để thành đạt trong đời thật đơn giản, chỉ cần cố gắng chịu thiệt thòi một chút…
 

3. Có một em bé nói với mẹ: “Mẹ ơi, hôm nay mẹ rất đẹp!” Bà mẹ hỏi: “Ơ, sao con lại khen mẹ như thế?” Em bé trả lời: “Bởi vì hôm nay mẹ… không nổi giận như mọi ngày!”. Hóa ra muốn có một vẻ đẹp khả ái cũng thật đơn giản, chỉ cần không nổi giận là được.
 
4. Có một huấn luyện viên quần vợt nói với học sinh: “Nếu quả bóng rơi vào trong đám cỏ, thì làm thế nào để tìm nó?" Một người nói: “Bắt đầu từ trung tâm đám cỏ mà tìm”. Một người khác nói: “Bắt đầu từ nơi chỗ đất trũng nhất mà tìm”. Lại một người khác nói: “Bắt đầu từ trong đám cỏ cao nhất mà tìm”. Huấn luyện viên tuyên bố đáp án chính xác nhất: “Làm từng bước một, từ đám cỏ này đến đám cỏ kia”. Hóa ra phương pháp để tìm thành công thật đơn giản, cứ tuần tự, từ số 1 đến số 10 không nhảy vọt là có thể được.
 
5. Có một cửa hàng thương nghiệp đèn đuốc thường sáng trưng, có người hỏi: “Tiệm của anh thường dùng loại đèn nào vậy, tôi thấy rất bền, lúc nào cũng sáng, chẳng thấy chiếc bóng nào hư!?”. Người trông coi cửa hàng nói: “Đèn của chúng tôi cũng hay bị cháy lắm, chẳng qua là chúng tôi thường thay ngay bóng đèn mới khi bóng đèn cũ vừa bị hư mà thôi”. Hóa ra để duy trì ánh sáng thật đơn giản, chỉ cần thường xuyên thay đổi là được.
 
6. Con nhái ở bên ruộng nói với con nhái ở bên vệ đường: “Anh ở đây quá nguy hiểm, dọn qua chỗ tớ mà ở”. Con nhái ở bên đường trả lời: “Tớ đã quen rồi, hơn nữa, cũng thấy ngại, làm biếng không muốn dọn nhà”. Mấy ngày sau con nhái ở bên ruộng đi thăm con nhái ở bên đường, phát hiện nó đã bị xe chạy ngang qua cán chết rồi, xác nằm bẹp dí bên đường đi. Hóa ra phương pháp nắm giữ vận mệnh thật đơn giản, tránh xa lười biếng là xong.
 
7. Có một con gà con đang tìm cách phá vỏ trứng để chui ra, nó chần chừ e ngại thò đầu ra ngoài ngó nghiêng sự đời xem sao… Ngay lúc ấy có một con rùa chậm chạp lết ngang qua đó. Thế là con gà con  quyết định rời khỏi cái vỏ trứng ngay lập tức, không do dự chi nữa. Hóa ra muốn thoát ly gánh nặng trầm trọng thật đơn giản, chỉ cần dẹp bỏ óc thành kiến cố chấp là có thể được.
 
 
8. Có mấy em bé rất muốn làm thiên thần, Thượng Đế trao cho mỗi bé một cái chân đèn bằng đồng, và bảo chúng trong lúc chờ Ngài trở lại, hãy giữ cái chân đèn sao cho luôn được sáng bóng. Nhưng rồi một tuần đã trôi qua đi mà vẫn chưa thấy Thượng Đế trở lại, tất cả các em bé đã nản chí, không còn chúi bóng chân đèn của mình nữa. Một hôm, Thượng Đế đột nhiên đến thăm, chân đèn của mỗi đứa bé lười nhác đều đã đóng một lớp bụi dày, chỉ duy có em bé mà thường ngày cả bọn vẫn kêu bằng thằng ngốc, dù cho Thượng Đế chưa thấy đến, hằng ngày bé vẫn nhớ lời dặn, lau chùi cái chân đèn sáng bóng. Kết quả em bé ngốc này được trở thành thiên thần. Hóa ra làm thiên thần thật đơn giản, chỉ cần có một tấm lòng thật thà tận tụy.
 
9. Có một con heo nhỏ đến xin làm môn đệ của một vị thần, vị thần ấy vui vẻ chấp nhận. Lúc ấy có một con trâu nghé từ trong đám bùn lầy bước ra, toàn thân đầy lấm lem đầy bùn dơ bẩn, vị thần nói với con heo nhỏ: “Heo ơi, con hãy đến giúp con nghé tắm rửa cho sạch sẽ đi.” Con heo nhỏ trố mắt ngạc nhiên: “Con là môn đệ của thần, sao lại có thể đi phục vụ một con nghé bẩn thỉu như thế chứ?” Vị thần bảo heo con: “Con không đi phục vụ kẻ khác, thì kẻ khác làm sao biết được con là… môn đệ của Ta?” Hóa ra học hành tập luyện để nên giống một vị thần thật đơn giản, chỉ cần đem lòng thành thật ra mà phục vụ là được.
 
10. Có một đoàn người đãi vàng đang đi trong sa mạc, ai nấy bước đi nặng nhọc, chỉ có một người bước đi một cách vui vẻ, người khác hỏi: “Làm sao anh có thể vui vẻ được chứ?” Người ấy trả lời: “Bởi vì tôi mang theo hành trang thật gọn nhẹ.” Hóa ra sống vui vẻ thật đơn giản, có thiếu thốn chút ít đi nữa thì vẫn không sao!
 
 

Tất cả là cuộc sống!...

Tình yêu cũng giống như một chiếc răng… Khi mọc nó làm ta đau, khi gìn giữ nó ta phải chịu đau và khi rụng nó cũng làm ta đau nhưng ở đời không ai không muốn có răng cả.

Có những ước mơ sẽ vẫn chỉ là ước mơ dù cho ta có nỗ lực đến đâu nhưng nhờ có nó ta mạnh mẽ hơn, yêu cuộc sống hơn và biết cố gắng từng ngày.
 
Có những lời hứa cũng vẫn chỉ là lời hứa dù ta có mãi chờ đợi bởi nguời hứa đã không còn nhớ, nhưng nhờ có nó ta biết hi vọng và mong chờ. 
 
Có những ước hẹn cũng sẽ chỉ là ước hẹn nếu một mai một người đã bỏ đi, nhưng nhờ có nó đã có những giây phút thật sự tuyệt vời. 

Có những nỗi đau vẫn mãi là nỗi đau một khi ta không thể thoát khỏi chúng, nhưng nhờ có nó ta đã trưởng thành hơn.
 
Có những sai lầm sẽ mãi là sai lầm và ta đau khổ khi nhận ra mình sai lầm nhưng nhờ có nó bỗng giật mình: điều sai lầm duy nhất của ta là phủ nhận những gì trái tim ta thật sự cảm nhận. 
 
Có những lần tình cờ gặp nhau đơn giản chỉ biết mặt nhau hay thậm chí chẳng để ý tới, nhưng nhờ có nó ta chợt nhận ra: vô tình gặp nhau ba lần đó là nhân duyên. 
 

Có những người bạn đơn giản chỉ là người quen, nhưng nhờ có họ ta nhận rằng tên bạn thân của ta tuyệt vời lắm. 
 
Có một nguời sẽ luôn chỉ là một của thế giới nhưng mãi mãi là cả thế giới của một người và nhờ có người ấy ta đã có một tình yêu.
 
Có những cuộc tìm kiếm đơn giản chỉ là tìm kiếm nhưng nhờ có nó ta hiểu rằng tình yêu là giữa một biển người vẫn tìm thấy nhau. 
 
Và sẽ có những người làm nên tất cả vì họ có ước mơ; họ tin vào lời hứa; họ có những lời ước hẹn; họ đã trưởng thành từ nỗi đau; họ nhận ra sai lầm; họ có một người bạn thật sự và vì bên họ còn có một tình yêu. 
 
Tất cả là cuộc sống!

Những khoảng thời gian... ^^

Đã bao nhiêu lần với những khoảng lặng mà tự hỏi...[..]...là bao nhiêu lần tự trả lời cho những câu hỏi mà chíh mìh đặt ra...Và cũg đã bao lần vỡ khóc vỡ cười...trước nhữg câu hỏi mà chíh mìh cũg ko biết trả lời từ đâu...chỉ thấy nghèn nghẹn ko thốt thành lời. Đã bao lần tự nhũ không đc khóc...cố ko để nước mắt tràn khỏi khóe mi...nhưng rùi ko bík đâu ra nhìu nước mắt zậy hok bík!! Như kon điên ngồi trong góc khuất...tự biên tự diễn mìh ên...nhìn bản mặt khóc đê tiện mà khóc wày... Đã bao lần tự nhũ mìh fải đứng dậy sao nhữg vấp ngã...fải cố đứng lên mà đi bằg đôi chân của mìh, fải chứg mih cho họ thấy con đườg nó chọn là đúg...dù đã bao lần vỡ òa trog tyệt vọg...với chíh mìh trog góc khuất ko lối thóat đó...nhưg rùi cũg zậy!Như con chuột lùi lũi trog nhữg sóa xĩn của đườg đời... ko bík đi đâu về đâu, cứ mỗi đêm về là như kon hoag, kon thêu thân chẳg khác...cái mà nó cố nhủ là tự do đó. Và rùi, đâu lại vào đó mỗi lúc tyệt vọg chỉ bík đâm đầu vào góc đó mà ngồi mặt đời...Chỉ ta với ta, aj chia sẽ đc gì, giờ cũg chẳng còn wan trọg... Nó ko mún làm con người đó... đã bao lần zần vặt với chíh mìh..thấy ghét mìh lắm! Cuộc sống sao fức tạp zậy...Hay ta chỉ là hạt bụi nhỏ nhoi so với sự mênh mông của vũ trụ nhỉ? Đến nỗi khôg đủ sức chốg cự...chỉ 1 cơn gió nhẹ...đã làm bụi bay mị mị tới tận nơi nào chẳg rõ...Và fải bắt đầu lại thui từ nơi chẳg bík gọi là gì đó!!Vâng, bình thường mà...chỉ thấy nhói nhói trog tim xíu àh! Và rùi...làm gì có trái tim mà bík đau...vẫn như thường lệ sóng biển vùi đập chưa đủ sức khô mìh vùg zậy ngao du cùg gió...biển kja lại ập vào cát... Sao nước biển có zị mặn thế nhỉ...sao như mùi vị của nc mắt thế nhỉ?Mặn chát đến đơ cả đầu lưỡi...ko thể nếm nỗi vị ngọt nào khác của ánh sương mai...Cát chìm nghiễm trog đêm mịt mờ chỉ vội nghe đc tiếng vi vu của gió biển và tiếng rì rào ập vào bờ của sóng biển. Cho em chút bình yên...
chỉ mog zậy thôi!
!hỡi gió kia ơi...đứa con của ngao du...
chúa tể của thiên thu...
xin đừg trỗi dậy dù trog giây fút, đôi lúc lại thèm làm thứ gì đó vô tri...
 thời gian trôi........ tưởng chừng.......... mưa............... lại mưa............ trở về cảm giác hiện thực....... té đau thật.......... lạ nh lllắm........... vụt trôi........... wa đi như giấc mơ........... đẹp.......... thật đẹp.........
 sự thật là mình đã khác trước nhiều lắm... "Sao dạo này mày hư thế hã!"...sỢ lắm nhữg lời trách mấn...sỢ bắt gặp ánh mắt ngừi khác nhìn thẳng vào mìh...

 [CẦN]«----------------...1 ngày [bình yên] ...1 giờ [bình thản] ...1 phút [lặng im] ...1 giây [vô cảm 1 jọt ... ùi jọt thứ 2 ... týp tụk jọt thứ 3 ... thứ 4 ... ùi lại nhìu nhìu nhữg jọt nướk mắt lại rơy ... làm mắt em đõ ...
Em sợ lớm , sợ kái cũm ják đó kái củm ják ... đau buốt tym ... nướk mắt rơy ... 2 tay buôg xuôj ...mà fải cố gòng mìh gượg dậy ...

zà như 1 kon rốy ...♥


 ....................

3/10/14

RÕ RÀNG LÀ KHÔNG CÓ, NHƯNG MÀ VẪN SỢ MẤT

Em không sợ mất anh... Nhưng e chỉ sợ mất niềm tin từ a mà thôi a nhỉ?...
Mất rồi có tìm lại được không... Sợ nhất cái cảm giác đó... Khi ta chưa bao giờ thuộc về và tin tưởng lận nhau... vì nguyên nhân đó cũng chính anh mà ra a nhỉ?... E sợ lắm... Sợ cái cảm giác... Bị a làm nát trái tim e... 

Linh tinh... Đáng sợ nhất của Nàng Vy

Và ta của ngày hôm nay vẫn vậy... Nhưng ta của ngày mai sẽ là một con người khác... Một con người lạnh lùng và đầy cô độc...   ...
P/s: Nghe nói mà Vy vẫn sợ Vy của ngày mai quá đi mất haha... Nhưng mình sẽ cố gắng thay đổi... Hì hì... Phần nào hay phần đó... Vì trái tim đã quá lạnh... Giống muốn thành băng hay gì rùi... " RÕ RÀNG LÀ KHÔNG CÓ, NHƯNG MÀ VẪN SỢ MẤT "